16. Thương mại điện tử Việt Nam: Cơ hội và thách thức
Tiềm năng chưa khai phá
Người Việt Nam tốn
nhiều thời gian cho Internet, nhưng phần lớn cho mục đích
giải trí như nghe nhạc, đọc tin tức, chơi game online,
tham gia các mạng xã hội,... Số người quan tâm đến
việc tìm thông tin sản phẩm cũng ngày càng nhiều, nhưng
phần lớn chỉ dừng lại ở chỗ xem thông tin, vì nhiều
người ngại mua hàng trên mạng. Lý do chủ yếu khiến
mọi người ít mua hàng trực tiếp trên mạng là họ
không tin vào cam kết chất lượng hàng hóa của bên bán.
Vì thế đa số người dùng chỉ xem thông tin hàng hóa,
giá cả, địa chỉ nơi bán,... sau đó sẽ gọi điện đến
cửa hàng để xem còn hàng không, rồi mới đến trực
tiếp xem hàng trước khi mua. Nếu so với một người sống
ở Mỹ thì người ở Việt Nam có ít niềm tin vào những
gì họ không cảm nhận trực tiếp. Có một số lý do lý
giải việc này:
Thứ nhất,
người Việt chưa quen với cách sống hiện đại, tức là
cách sống kiểu công nghiệp. Tôi ví dụ như ở Việt Nam
mọi người có thói quen thích sử dụng tiền mặt, tức
là họ chỉ tin tưởng việc cầm tiền trong tay mới yên
tâm. Ví dụ khác là nhiều người không thích mua nhà
chung cư, vì họ coi căn nhà phải được sở hữu vĩnh
viễn, có thể để lại cho con cháu; trong khi mua nhà chung
cư thì có thời hạn sở hữu vài chục năm. Mặt khác,
nhà chung cư lại không gắn liền với đất đai, vì thế
nếu có vấn đề như thiên tai, hỏa hoạn thì có thể sẽ
mất luôn căn nhà. Những ví dụ này chứng tỏ người
Việt không đặt nhiều niềm tin vào những người khác,
ngay cả đó là cơ quan quản lý nhà nước. Điều này
phản ánh tâm lý e ngại đối với việc mua hàng trên
mạng.
Thứ hai, do
trình độ phát triển của Việt Nam chưa cao nên việc tổ
chức những quy tắc trong xã hội chưa tốt. Điển hình
là việc tham gia giao thông, nếu mọi người tuân thủ
luật giao thông thì có thể họ bị ảnh hưởng đến
công việc, nhưng nếu họ vi phạm luật giao thông thì
cũng ít bị xử lý hay bị xử lý nhẹ. Trong khi cơ quan
quản lý nhà nước thì không thể quy hoạch được mạng
lưới giao thông tốt, một phần là do nó quá phức tạp
nên không thể làm trong vài năm được, nên cơ sở hạ
tầng không tốt, pháp luật không nghiêm, người dân không
cần ý thức. Điều này được phản ánh trong lĩnh vực
thương mại điện tử; người cung cấp hàng hóa và người
mua hàng không biết nhau, mua bán phần lớn là tự thỏa
thuận, cơ quan chức năng quản lý chưa tốt, xử lý tranh
chấp kém hiệu quả, nên người bán và người mua không
tin nhau. Qua đó, để bán được hàng thì người bán thổi
phồng chất lượng sản phẩm, người mua thì đề phòng,
vì thế mới xảy ra tình trạng mua hàng trên mạng không
được tin tưởng.
Thứ ba, nếu
một người đã quen với lối sống hiện đại, tức là
đã quen mua hàng trên mạng ở nước ngoài, anh ta cũng am
hiểu sản phầm mình muốn mua, nhưng anh ta sẽ cảm thấy
khó khăn khi thanh toán và nhận hàng. Việc thanh toán bằng
cách chuyển khoản qua ngân hàng hay qua dịch vụ thanh toán
qua tiền ảo như Ngân Lượng, Bảo Kim [3] cũng khiến
người mua gặp nhiều phiền phức. Vì thanh toán qua ngân
hàng thì phần lớn phải dùng ATM hay đến các điểm giao
dịch của ngân hàng, phương thức này có thể mất thời
gian nhiều hơn là thanh toán trực tiếp nếu người mua ở
trong nội thành. Trong khi thanh toán bằng dịch vụ trực
tuyến như Ngân Lượng thì ít người dùng và cũng khá
bất tiện mỗi khi nạp tiền vào tài khoản. Trong khi ở
các nước phát triển thì phương thức thanh toán trực
tuyến khá tiện dụng vì nó kết hợp được người bán,
ngân hàng, người mua một cách chặt chẽ. Đối với
phương thức chuyển hàng thì gặp khó khăn đối với
những hàng hóa đắt tiền, khối lượng lớn, và chỉ
gói gọn trong nội thành.
Ba yếu tố trên khiến
cho những giao dịch trực tuyến trở nên chưa tương xứng
với số người xem hàng. Những người sống ở thành thị
thì thường hay muốn đến mua hàng trực tiếp, trong khi
những người sống ở ngoại thành hay ở các thành phố,
trị trấn nhỏ thì khó tiếp cận được dịch vụ giao
hàng. Chính qui mô của thị trường thương mại điện tử
còn nhỏ nên nó chủ yếu thu hút những doanh nghiệp vừa
và nhỏ tham gia vào sân chơi này.
Bạn có cảm thấy
thắc mắc là tại sao những doanh nghiệp bán lẻ như Sài
gòn Co-op, Điện máy Nguyễn Kim không bán hàng qua mạng
không?
[3]
Ngân lượng, Bảo
Kim
Sân chơi của những doanh nghiệp vừa và nhỏ
Có bao nhiêu doanh
nghiệp lớn thực sự bán hàng qua mạng? Con số này quả
thật rất ít nếu bạn có nghĩ đến câu hỏi trên. Điểm
qua những trang web thương mại điện tử, chúng ta thấy
chúng tập trung vào một số lĩnh vực sau:
Rao vặt, cho thuê gian hàng
Đây là hình thức mà
các trang như vật giá.com, mua bán.net, chợ tốt.vn, chợ
điện tử.vn... đang thực hiện. Các doanh nghiệp này chỉ
tạo ra hệ thống cho người buôn bán nhỏ lẻ chào hàng.
Những người bán có thể là cửa hàng hay cá nhân. Hình
thức này chỉ là tạo sân chơi cho người mua và người
bán tìm đến nhau trên mạng, sau đó họ thường phải
gặp mặt trực tiếp để xem hàng và thanh toán. Do không
có sự đảm bảo từ chính những doanh nghiệp cho thuê
gian hàng trực tuyến nên việc mua bán chỉ là thỏa thuận
cá nhân giữa người mua và người bán. Chính vì vậy mà
độ tin cậy trong hình thức này rất kém, đó cũng là lý
do người mua thường hay đến xem hàng trực tiếp trước
khi mua. Khi xảy ra tranh chấp thì cơ quan chức năng cũng
rất khó giải quyết và họ cũng không quan tâm nhiều đến
việc quản lý hình thức mua bán kiểu này.
Hiện nay riêng lĩnh
vực công nghệ, có một số diễn đàn cũng mở chức
năng mua bán cho các thành viên như 5 giây.vn, nhật
tảo.vn,... Những người bán trên các diễn đàn này đăng
tin như một bài viết, người mua có thể trao đổi trực
tiếp trong diễn đàn. Đối với hình thức này người
mua có thể tố cáo người bán nếu xảy ra lừa đảo cho
ban quản trị diễn đàn, nhưng việc xử lý của ban quan
trị cũng hạn chế vì họ chỉ có quyền hạn trên diễn
đàn chớ không có chức năng của cơ quan quản lý nhà
nước.
Ưu điểm của hình thức này là nó phù hợp với những người bán nhỏ, những cửa hàng kinh doanh hộ gia đình. Ngưới bán có thể bán bất kỳ hàng hóa gì từ cũ tới mới, nghĩa là bán cho người cần. Hàng hóa đem bán cũng đa dạng, nhiều chủng loại, nhưng tập chung chủ yếu trong lĩnh vực tiêu dùng.
Khuyết điểm của
hình thức này chính là rất nhiều người bán không có
tư cách pháp lý trong kinh doanh. Do việc mua bán chỉ là
thỏa thuận cá nhân nên có nhiều thông tin hàng hóa không
chính xác mà người bán tìm cách che đậy để qua mặt
người mua. Sau khi bán hàng kiểu lừa đảo một thời
gian có thể thay đổi gian hàng trên mạng để tránh bị
vạch trần. Ngoài ra, hình thức này cũng không đóng thuế
nếu như người bán không đăng ký kinh doanh với cơ quan
quản lý.
Chuỗi cửa hàng các sản phẩm công nghệ
Trong lĩnh vực công
nghệ, các công ty bán lẻ có hệ thống của hàng được
mở khắp các quận nội thành và một số tỉnh thành, họ
chính là Thế giới di động, Viễn Thông A, Bách Khoa
Computer, FPT shop, Viettel Store,... Khi lĩnh vực các sản phẩm
công nghệ trở nên cạnh tranh quyết liệt vì ngày càng
có nhiều công ty bán lẻ tham gia, các công ty này bắt đầu
triển khai hình thức bán hàng online để tăng doanh thu bên
cạnh doanh thu bán tại các showroom. Các công ty khuyến
khích khách hàng mua hàng online bằng cách giảm giá sản
phẩm, khuyến mãi dịch vụ cộng thêm như tặng quà. Tuy
nhiên, doanh số bán hàng online hiện nay rất ít, chỉ
chiếm khoang 5% - 10% tổng doanh số của công ty [4]. Không
giống như ở Mỹ, rất nhiều người order một
chiếc laptop qua mạng, ở Việt Nam mọi người muốn đến
xem trực tiếp chiếc laptop đó trước khi mua, đó cũng là
do thói quen mà tôi đã phân tích ở trên.
Ưu điểm của việc
các công ty bán lẻ sản phẩm công nghệ triển khai thương
mại điện tử là họ sẽ tiết kiệm được nhiều chi
phí trong việc mở showroom. Đối với các thành phố, thị
xã trực thuộc các tỉnh, họ chỉ cần có một showroom
tại trung tâm, sau đó họ có thể bán hàng cho các khu vực
lân cận qua mạng.
Khuyết điểm của
hình thức này là đổi lại việc mở showroom, các công
ty phải phát triển hệ thống giao hàng ra ngoại thành.
Mặt khác, như tôi nói ở trên, rất nhiều người e ngại
việc mua hàng qua mạng, đặc biệt là người dân ở
ngoại thành.
Mua hàng theo nhóm
Khi hình thức mua theo
nhóm theo kiểu Groupon [5] xuất hiện ở Việt Nam thì những
người tiên phong chính là những doanh nhân Việt Kiều. Họ
mang hình thức kinh doanh này từ Phương Tây về Việt Nam
với những công ty như muachung.com, nhommua.com, Hotdeal.vn...
Hình thức này cũng dễ đánh trúng tâm lý người tiêu
dùng Việt Nam là ham rẻ, khi nhiều người cùng lập nhóm
mua một món hàng thì giá cả sẽ giảm khá nhiều. Hình
thức mua bán này kích thích tiêu dùng rất tốt vì có thể
người mua không có ý định mua món hàng đó nếu nó có
giá gốc, nhưng khi có nhiều người tham gia cùng mua thì
giá sẽ giảm nhiều nên họ lại thay đổi ý định.
Người bán cũng được lợi là dù bán với giá thấp hơn
bán lẻ nhưng lại bán được nhiều sản phẩm.
Hình thức này tồn
tại được chính là nhờ có Internet, vì để tìm những
người cùng có nhu cầu mua một món hàng là rất khó nếu
không có Internet. Các doanh nghiệp kinh doanh hình thức này
chỉ việc đăng thông tin sản phẩm cho những người có
cùng nhu cầu muốn mua đăng ký tham gia, khi đủ số lượng
thì họ phát hành phiếu mua hàng chung (Voucher).
Nhưng với việc xảy
ra tranh chấp trong nội bộ công ty nhommua.com vào năm 2012
[6], đồng loạt những Voucher của công ty này phát hành
đã không được các cửa hàng cung ứng sản phẩm chấp
nhận, khiến cho người mua bực tức. Tất nhiên đây là
việc ngoài ý muốn, nhưng nó cũng khiến người tiêu dùng
mất niềm tin phần nào vào hình thức này.
[5]
Groupon
Quảng cáo trực tuyến
Doanh thu từ quảng
cáo online cũng là một nguồn quan trọng trong lĩnh vực
thương mại điện tử. Các hãng như Google, Facebook là
những hãng sống nhờ vào quảng cáo trực tuyến. Hình
thức này ở Việt Nam chỉ là số ít, khi mà những mạng
xã hội như Zing me, Go.vn,... có số người dùng quá ít.
Trong khi đó, những trang tin tức online như vnexpress.net,
vietnamnet.vn, dantri.com.vn, 24h.com.vn,... đang cố gắng thu
hút người dùng bằng những tin tức giật gân để bán
quảng cáo, vì đây là nguồn thu chính của họ. Có thể
nói thị trường này thực sự đang nằm trong tay các đại
gia công nghệ như Google, Facebook. Đã có ý kiến về việc
những đại gia này thu nhiều tiền từ thị trường Việt
Nam nhưng họ không đóng thuế cho chính phủ vì họ không
có văn phòng kinh doanh quảng cáo trực tuyến tại đây
[7].
Qua những phân tích
trên, chúng ta thấy thật sự qui mô thị trường thương
mại điện tử ở Việt Nam còn nhỏ, trong khi số người
dùng Internet lại khá đông. Trong khi những đại gia thương
mại điện tử thế giới như Amazon, eBay là chuẩn mực
cho các công ty khác học tập theo thì ở Việt Nam chưa có
công ty nào đầu tư đúng mức để có được mô hình
như họ, mà chỉ toàn quảng cáo, rao vặt là chính. Trong
khi tại Mỹ thì Wal-mark, Bestbuy cũng là những công ty bán
hàng trên mạng rất tốt bên cạnh các chuỗi siêu thị
khắp thế giới thì ở Việt Nam những đại gia bán lẻ
như Sài gòn Co-op, BigC, Maximart, Nguyễn Kim, … vẫn chưa
dám dấn thân vào lĩnh vực này. Phải chăng niềm tin của
người tiêu dùng đối với lĩnh vực thương mại điện
tử còn thấp hay những công ty này chưa đủ khả năng
tham gia vào thị trường này?
Thói làm ăn chụp giật
Tôi còn nhớ đến
nhận xét của ông Thân Trọng Phúc trên kênh truyền
hình FBNC trong chương trình Nhà Lãnh đạo Doanh nghiệp,
ông hiện Giám đốc quỹ đầu tư DFJ Vinacapital, một quỹ
đầu tư vào những công ty khởi nghiệp, ông cũng từng
là Tổng Giám đốc Intel Việt Nam, ông cho rằng nếu nhìn
vào hai bên những đường phố Việt Nam sẽ thấy rằng
người Việt phần lớn đều chỉ buôn bán nhỏ, vì thế
mà ít có những doanh nghiệp có tầm nhìn dài hạn [8].
Nhận xét này cũng đúng trong lĩnh vực thương mại điện
tử. Nếu xét nhóm ngành Rao vặt, cho thuê gian hàng
thì phần lớn người bán đều muốn bán sản phẩm của
mình nhanh chóng mà ít chịu đầu tư thương hiệu và giữ
uy tín. Điều này thể hiện qua việc khi bạn liên hệ
một doanh nghiệp để mua hàng thì bạn sẽ nhận được
những lời dễ nghe, nhưng khi bạn khiếu nại về chất
lượng sản phẩm sau khi đã mua thì bạn sẽ nhận được
thái độ tráo trở mà có thể khiến bạn sốc. Do đặc
điểm của tình hình hiện tại mà tôi đã phân tích ở
trên thì việc mua bán phần lớn chỉ là thỏa thuận cá
nhân nên khi các giao dịch diễn ra thì nó thường ít có
giá trị pháp lý. Những doanh nghiệp cung cấp những gian
hàng trực tuyến cũng né tránh trách nhiệm của bên thứ
ba nên khiến cho việc kinh doanh trên mạng trở thành nơi
làm ăn chụp giật.
Cái chính là những
người bán phần lớn là những người kinh doanh cá thể
mà không có một doanh nghiệp lớn nào tham gia vào thị
trường. Đây chính là thời cơ cho các doanh nghiệp nước
ngoài tấn công vào thị trường trong nước.
Nước tới chân mới nhảy
eBay đã vào Việt nam
từ lâu với hình thức liên doanh với Chợ điện tử.vn
từ năm 2007, sắp tới đây sẽ có Rocket của Đức,
Rakuten của Nhật, Alibaba của Trung Quốc, Amazon của Mỹ
đầu tư mạnh vào Việt Nam. Riêng hãng Rocket thì đã vào
Việt Nam hơn một năm với các trang Lazada, Zalora và
FoodPanda [9]. Khi những đại gia này tham gia vào thị trường
thương mại điện tử Việt Nam, nó sẽ kích thích các
doanh nghiệp bán lẻ trong nước như Saigon Co.op, Điện máy
Nguyễn Kim,... bắt đầu tập trung cho lĩnh vực này. Nó
có thể khiến cho thị trường bùng nổ do sự cạnh tranh
quyết liệt giữa các doanh nghiệp trong và ngoài nước.
Dù là sân nhà nhưng những doanh nghiệp trong nước sẽ
khó cạnh tranh với doanh nghiệp nước ngoài vì họ có
tiềm lực tài chính, có kinh nghiệm trên lĩnh vực này ở
nhiều nơi trên thế giới. Kéo theo nó cũng là sự mọc
lên các dịch vụ đi kèm như phương tiện thanh toán, dịch
vụ vận chuyển, giao hàng, bảo hiểm hàng hóa,... Có thể
nói tình hình hiện nay có thể đã trễ đối với những
doanh nghiệp trong nước. Hy vọng hiện nay cho các doanh
nghiệp trong nước là chính là Tập đoàn VinGroup sẽ tham
gia thị trường này. Họ cũng có tiềm lực tài chính,
lại đang được chơi trên sân nhà, họ cũng đã đón đầu
xu hướng nên đã âm thầm chuẩn bị.
Sức mạnh của nhà giàu
Thị trường thương
mại điện tử Việt Nam trong thời gian tới sẽ thể hiện
sức mạnh của đồng tiền. Khi các công ty nước ngoài
xâm nhập thị trường đồng loạt, các bạn sẽ thấy
lại bối cảnh mà chúng ta đang thấy trong lĩnh vực thức
ăn nhanh. Rõ ràng không có một doanh nghiệp trong nước
nào cạnh tranh với Lotte, KFC, Jollibee, Burger King,... trong
lĩnh vực này. Chỉ có Trung Nguyên với chuỗi cafe HighLand
là đang chiếm lĩnh thị trường cafe trong nước. Chúng ta
có quyền hy vọng VinGroup sẽ trở thành Trung Nguyên trong
lĩnh vực thương mại điện tử.
Trong lĩnh vực thanh
toán, khi mà các dịch vụ Internet Banking của các Ngân
Hàng chưa phát triển đủ để đáp ứng nhu cầu của thị
trường thì những doanh nghiệp kinh doanh thanh toán trực
tuyến như Ngân Lượng, Bảo Kim không được nhiều người
quan tâm và tin tưởng. Nếu Paypal [10] hỗ trợ thị trường
Việt Nam thì người Việt sẽ có kênh thanh toán liên
thông với quốc tế, nó sẽ thu hút người dùng tham gia
thương mại điện tử hơn là các doanh nghiệp trong nước.
Và khi đó Paypal lại chiếm lĩnh lĩnh vực toán qua mạng
và có thể họ sẽ mua lại Ngân Lượng hay Bảo Kim.
Miếng bánh còn lại
cho các doanh nghiệp trong nước chính là dịch vụ giao
hàng. Có thể một liên doanh giữa doanh nghiệp trong nước
và doanh nghiệp nước ngoài sẽ hình thành trong lĩnh vực
này. Khi doanh nghiệp nước ngoài có qui trình chuyên
nghiệp, doanh nghiệp trong nước thì am hiểu trị trường.
Đây vẫn là mảnh đất đang chờ doanh nghiệp trong nước
khai phá, trong khi đó doanh nghiệp nước ngoài có thể sẽ
không tham gia trực tiếp.
[10]
Paypal
Lời kết
Nhìn chung thị trường
thương mại điện tử Việt Nam có qui mô lớn trong khu
vực Đông Nam Á, nhưng với tâm lý tiêu dùng còn cẩn
trọng của người Việt, cộng với việc chưa có một
doanh nghiệp thương mại điện tử nào đủ lớn và đủ
uy tín để tạo lòng tin cho người tiêu dùng nên thị
trường đang còn bỏ ngỏ. Khi những đại gia thương mại
điện tử nước ngoài vào Việt Nam trong thời gian tới,
họ sẽ lại làm chủ cuộc chơi với tiềm lực tài chính
và công nghệ manh mẽ. Việc khởi động ngay bây giờ của
doanh nghiệp trong nước có thể đã không còn kịp. Trong
bài viết Mạng xã hội doanh nghiệp [11], tôi đã đưa ra
mô hình thương mại điện tử mới như một mạng xã hội
gắn kết doanh nghiệp với người tiêu dùng. Tuy nhiên,
việc đầu tư vào một mạng xã hội như vậy cần một
công ty có tiềm lực tài chính lớn và thu hút được các
doanh nghiệp khác tham gia sân chơi của mình. Điều đó
thì doanh nghiệp ngoại vẫn có ưu thế hơn.
Cuối cùng, mời
các bạn xem Báo cáo chỉ số thương mại điện tự Việt
Nam năm 2013 của Hiệp hội Thương mại điện tư Việt
Nam (VECOM). Download
báo cáo
Nhận xét
Đăng nhận xét